Azumi ngồi trong phòng làm việc, tâm trí bị tạp nham chiếm lấy bởi đống giấy và bài viết chưa hoàn thiện. Trái tim anh đập nhanh khi nhìn thấy bát rau củ lơ lửng trên bàn, chứng minh rằng anh chưa từng dùng tới. Azumi hôn một cái vào đống giấy trước khi nhìn đồng hồ để ý đã quá muộn.
"Xin lỗi rất nhiều, cậu ấy cần phải làm sao cho không bao giờ trở lại," Azumi tự nhủ trong lòng, nhớ lại dị nhân mà anh đã thuê làm đầu bếp và giúp việc.
Wakui, chàng trai mặc vest đen, vừa tay bếp, vừa tay giúp việc, vẻ mặt lạnh lùng nhưng tâm hồn ấm áp dường như đã thức dậy sự thổn thức từ bên trong anh. Làm sao một người khí phách giống như Yakuza có thể biết nấu ăn ngon và thiết kế nhà với tài năng đỉnh cao?
Khi Azumi mở cánh cửa, ánh sáng sưởi ấm phòng khách từ chuỗi đèn lồng màu hồng. Wakui đứng ở góc phòng, vừa ném fit lớn vào tay phải, ánh mắt nhọn đâm thẳng vào Azumi như mũi nhọn của mũi tên.
"Ấy là... một bộ trang phục hợp của cậu," Azumi lèo nhéo, chăm chú nhìn bộ quần áo với thiết kế độc đáo và phong cách cá tính.
Wakui lên tiếng, giọng điệu bao dung hơn so với nụ cười lạnh lùng trên môi, "Chúng ta đang nợ công việc dưới tầng hầm một bộ phận mà anh đã không thể trở nên hoàn hảo một mình. Cho nên đây, đây là sự kết hợp của bạn cùng tôi."
Hai tâm hồn, hai tính cách hoàn toàn trái ngược, nhưng giữa họ lại tồn tại một hồi ức chưa từng kể...