Trong đêm tối ảm đạm, Jae Yeong và Seung Min ngồi đối diện nhau trong căn hộ không thấm một ánh sáng nào. Những dòng lấp lánh của thành phố náo nhiệt bên ngoài hoàn toàn không thể so sánh với ánh sáng trong lòng Seung Min, người đang nhìn chầm chậm vào đôi mắt u tối của Jae Yeong.
"Chúng ta cần một dự án," Seung Min lặng lẽ bắt đầu, giọng nói êm đềm nhưng âm u.
"Anh biết tôi là ai mà," Jae Yeong giục giã, nhấn mạnh trên điều mà anh từng tự trách mình không thể thay đổi.
Seung Min đưa tay giữ lấy tay Jae Yeong, nhẹ nhàng nói: "Tôi biết, và tôi cũng biết vì sao bạn đã rời bỏ Dream Boy. Nhưng chúng ta có thể làm điều khác, một cơ hội mới để trở lại."
Ánh mắt của Jae Yeong chợt sáng lên, những nỗi sợ hãi, tự trách và hận thù bỗng trở nên không thể đọc rõ trên khuôn mặt anh. Saben, một người đàn ông mà Jae Yeong gửi trọn niềm tin nhất, đã phản bội anh tàn nhẫn.
"Mình sẽ giúp bạn," Seung Min nói tiếp, giọng điệu đầy quyết tâm. "Và không chỉ vì lợi ích cá nhân. Mình tin, chúng ta cùng nhau có thể tạo nên điều kỳ diệu."
Jae Yeong cảm thấy trái tim mình đập mạnh hơn, như muốn phá vỡ cái vỏ bọc bên ngoài. Anh nhìn thẳng vào đôi mắt sâu thẳm của Seung Min, cảm nhận được sự chân thành và niềm tin đích thực từ đôi mắt ấy.
"Được," Jae Yeong không cần suy nghĩ quá nhiều, trái tim anh đã biết đáp án từ lâu. "Chúng ta cùng đồng lòng, vượt qua mọi thử thách và tỏa sáng bên nhau."