Trong căn phòng tối om, ánh đèn mờ lẻn qua rèm cửa, tạo nên bóng đen u ám trên khuôn mặt hắn. Những ngón tay run rẩy áp sát vào nút áo sơ mi trắng, làn da trắng mịn trở nên ửng đỏ dưới ánh đèn ngả rực vào. "Tôi... tôi có còn là con trai nữa không?" - giọng nói yếu ớt phân vân vang lên trong không gian im lặng.
Mặc dù đã là một cô gái xinh đẹp, trái tim hắn vẫn luôn rối bời, không thể giải mã được cảm xúc đan xen giữa hai giới tính. Ký ức về quá khứ biến mất như dòng nước tàn phai, chỉ còn lại những ngọn lửa hồi ức đốt cháy trong tâm hồn. Cảm giác lạ lẫm, nỗi lo sợ, và khát khao tìm lại chính mình như những gánh nặng chông chênh trên vai hắn, khiến hồn lìa khỏi thân lẻ loi.
Hồi ức lấp lánh như những tấm gương phản chiếu khuôn mặt lạ lẫm. Bước chân mệt mỏi dẫn dắt hắn đến với chân trời mới, nơi mọi bí ẩn sẽ được vén màn, nơi quá khứ và hiện tại gặp nhau, tạo nên một sống lưng mới, một thế giới hoàn hảo hơn.
Và rồi, cảnh cửa sổ hé mở, tia sáng vụt qua rọi vào góc phòng, nhấp nhô theo từng nhịp đập của trái tim nhỏ bé. "Có...," một thoáng mỉm cười nhẹ nhàng hiện lên trên môi hắn, "tôi vẫn là con trai... và còn là con gái..." - lời thề nguyện tâm hồn sáng ngời trong ánh sáng mới, rạng rỡ và tự do.