Trên con đường vắng vẻ, ánh đèn đường lạnh lùng chiếu sáng, Do-jun bước đi trong cô đơn của mình, hồi tưởng về mối tình đơn phương vừa qua. Ông trời dường như muốn trêu đùa với cậu khi một người đàn ông lạ mặt bất ngờ xuất hiện, làm Do-jun bất giác dừng bước.
"Chúng ta quen nhau ở đâu đấy, phải không?" Người đàn ông ấy nói, ánh mắt sâu thẳm nhìn thẳng vào đôi mắt không đong đưa của Do-jun.
Do-jun ngơ ngác nhìn người đàn ông, cái gì đang xảy ra? Liệu đây có phải là sự trùng hợp hay vận mệnh đang thực sự ập đến với cậu?
"Bạn là ai?" Do-jun trả lời thậm chí không biết rằng câu hỏi của mình thiếu lịch sự.
Người đàn ông chỉ cười khẩy, ánh mắt vẫn không rời khỏi Do-jun. "Cậu quen mình ở đâu, không quan trọng. Quan trọng là cậu sẽ làm gì khi chúng ta gặp nhau một lần nữa. Đó có thể là sự tình cờ, hoặc cũng có thể là vận mệnh đấy."
Do-jun ngẩn ngơ, không hiểu hết ý nghĩa của những gì người đàn ông ấy đang nói. Liệu đây có phải là cơ hội để cậu khám phá một khía cạnh mới của vận mệnh hay chỉ đơn giản là một sự trùng hợp không thể lý giải?
Những bước chân vẫn tiếp tục, nhưng trong trái tim Do-jun, lòng bắt đầu rung động, bởi vẻ đẹp bí ẩn của người đàn ông kia và hứa hẹn của những điều không thể lường trước mà vận mệnh mang đến.