Khi Eun San nhận ra rằng Ian không chỉ là đàn em trong môn khúc côn cầu trên băng từng điên đầu với mình, mà còn là một mảnh ghép của quá khứ cậu đã cố quên, trái tim anh bắt đầu rung động một cách khó hiểu. Những kí ức về Ian, về những ngày tháng hạnh phúc và đắng cay cùng anh, từng bước trỗi dậy trong tâm trí Eun San, khiến anh không thể không đặt ra câu hỏi: "Liệu tình cảm thời trẻ của chúng ta có thể tái ngộ ở hiện tại hay không?"
Ian, nhìn thấy sự bối rối trong ánh mắt của Eun San, không thể kìm lòng được nữa. "Tôi không muốn làm bạn gãy khúc, Eun San," Ian thốt lên, giọng nói vừa ấm áp vừa đầy khẩn khoa. "Tôi cần bạn, không chỉ vì công việc mà còn vì tôi cô đơn... và tôi yêu bạn."
Câu nói của Ian như một cơn gió lạnh đột ngột thổi qua, làm Eun San hoảng sợ và sung sướng đồng thời. Liệu Ian đang nói đến tình yêu thật sự hay đơn giản chỉ là một trò đùa đầy hại não? Eun San biết rằng mình sẽ phải đối mặt với quyết định khó khăn: tiếp tục trốn tránh quá khứ hay dấn thân vào ngọn lửa của tình yêu đã nguội lạnh suốt 12 năm qua.
Họ, vốn từng mặt đối mặt nhau trên băng, giờ đây lại phải đối mặt với những cảm xúc đan xen, những cung bậc đau khổ và hạnh phúc khó tả. Cuộc đối đầu giữa Eun San và Ian chưa bao giờ gay gắt đến thế, khi cả hai đều đang dần hiểu rằng, đằng sau vẻ ngoài lạnh lùng và tâm hồn đậm sâu, họ vẫn còn những hạt mầm tình cảm chưa từng tàn phai...