Sau khi hút một hơi sâu từ chiếc điếu xì gà, Hae-young nhìn vào đôi mắt phản chiếu mảnh của Yeo-woon, ánh đèn lung linh chiếu rọi qua khuôn mặt hai chàng trai trẻ. Giọng điệu lúng túng, Hae-young cười khẩy, "Xin lỗi, em cũng không thể kiểm soát được cảm xúc của mình. Đúng là sau nhiều năm, chúng ta vẫn gặp lại nhau nhưng một cách khá... khác lạ."
Yeo-woon nắm chặt bàn tay Hae-young, nhìn sâu vào đôi mắt anh, ánh sáng mắt bi thương trong mắt anh như thanh âm của một tình yêu cũ đã xa rồi. "Hae-young hyung, anh từng nghĩ rằng tình cảm của chúng ta chỉ là tình bạn thân thiết, nhưng giờ đây, khi ta gặp lại nhau, lòng anh tan chảy trong một biển cảm xúc khác."
Những lời của Yeo-woon như làm cho thời gian dừng lại, ánh đèn rực rỡ của bữa tiệc bỗng trở nên nhạt nhòa với Hae-young. Trong tim anh, một cảm xúc lạ lẫm dâng trào, như bức tranh từ quá khứ mơ hồ bỗng hiện lên trong trí não anh. Đó không phải là tình bạn, không chỉ đơn thuần là tình yêu...
"Tại sao anh lại không nói cho em biết từ trước?" Yeo-woon giữ chặt tay Hae-young, ánh mắt đầy ánh sáng đảo lộn không kiểm soát. "Vì cảm xúc của anh giờ đây không thể giấu nổi nữa..."
Hae-young nhìn Yeo-woon, cảm nhận cái nắng ấm của tình yêu đập vào lòng anh như một cơn gió mùa xuân, làm rụng cánh hoa kỳ diệu trong tâm hồn anh. Tình yêu đã đến, không ngờ, không mong, nhưng dường như là một điều tất yếu giữa hai con người từng gặp nhau trong quá khứ rối ren.
Những câu chuyện, những nụ cười và cả những giọt nước mắt từ quá khứ, tất cả đều nhấn chìm trong biển cảm xúc kỳ lạ giữa Hae-young và Yeo-woon. Cả hai nhìn nhau, như muốn đọc hết mọi tâm trạng từ đôi mắt kia, như muốn chìm đắm trong tình yêu mới mẻ đang nảy nở trong họ - một tình yêu không gian giữa ngôi sao đã lụi tàn và nam chính vừa bắt đầu.
Với vẻ đẹp tinh khiết và sức hút khó cưỡng, họ đã chìm đắm trong nỗi đau và niềm vui của tình yêu lãng mạn, khiến cho cả bầu trời sao lung linh cũng chìm đắm trong bí mật của tình yêu giữa Yoo Hae-young và Yeo-woon.