Trong căn phòng yên ả, ánh nến lờ mờ chiếu sáng, làm bóng tối phủ lấp mọi góc cạnh. Jeong-yeom đứng đó, ánh mắt buồn bã nhìn theo từng ngọn lửa nhấp nhô trên đầu nến, như thể suy tư về những quyết định phải đối mặt.
Sự im lặng tan nát khi tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên từ phía sau, làm Jeong-yeom quay đầu nhìn thẳng vào ánh mắt đỏ rực của Dong-im. Thanh âm lạnh lùng vang lên, "Chú định giữ người ta như thế nào? Có dám làm mọi điều cũng được, nhưng ta sẽ không để cho chú hạnh phúc được đâu."
Jeong-yeom nhạo bộn, ý cười khẩy lẫn lộn. "Hóa ra em cũng không phải là người vô tình như ta từng nghĩ." Anh bước gần hơn, đôi mắt rõ ràng thấy cảm xúc phức tạp trong đôi mắt của em trai.
Dong-im không chút do dự, cương liệng đứng vững như trụ. "Để chú nhớ rõ, em đã không phải bất cứ thứ của chú." Lời từ chối lạnh lùng như lưỡi dao sắc bén cắt ngang khung hình hai người.
Hai người ngẩng đầu, ánh mắt gặp nhau trong sự đối đầu âm thầm, như hai con sói đực sẵn sàng tranh đấu để bảo vệ lãnh thổ riêng. "Chúng ta xem ai là người chiếm hữu ai cuối cùng." Jeong-yeom nói, đôi mắt ôn nhu nhưng chứa đựng sự lạnh lùng không thể phủ nhận.
Tình yêu và hận thù xen kẽ nhau, như lửa bén trong lòng hai con người, chuẩn bị bùng cháy thành một cuộc chiến lẫn lộn giữa dục vọng và trách nhiệm...