Trước ánh đèn sân khấu rực rỡ, Ji-heon và Kwon Jae-kyung đối diện nhau, không khí sôi động nhưng đầy căng thẳng. Ji-heon cảm thấy tâm trạng không ổn khi Kwon Jae-kyung không chú ý đến hợp đồng mà chỉ quan tâm đến tính cách của anh.
"Anh có biết tại sao tôi gọi em đến không? Đó không phải để ngồi đây trò chuyện về tính cách của mình. Tôi cần anh làm việc cho công ty, hiểu chứ?" Ji-heon nheo mắt, cố gắng giữ vững bản lĩnh trước ánh nhìn lạnh lùng của Kwon Jae-kyung.
Nhưng thay vì đáp lại bằng sự phản kháng hay tự tin như trong kế hoạch ban đầu, Kwon Jae-kyung bất ngờ nở nụ cười, ánh mắt sâu thẳm như muốn đọc hết tâm trạng của Ji-heon. "Anh... anh không muốn tôi làm việc ở đây đúng không? Anh chỉ muốn được gặp lại người từng ở bên bể bơi kia, đúng không?"
Lời nói của Kwon Jae-kyung như một cú shock đầy bất ngờ khiến Ji-heon hoàn toàn mất phương hướng. Tâm trí anh trở về khoảnh khắc ngày xưa, bên bể bơi, nơi họ từng có những kỷ niệm đáng nhớ.
"Cậu... cậu là ai mà biết về quá khứ của tôi với chính mình?" Ji-heon ngạc nhiên hỏi, không thể tin vào điều đang xảy ra.
Kwon Jae-kyung không trả lời ngay, nhưng ánh mắt lại trở nên ấm áp hơn. "Tôi không quan trọng hợp đồng này. Tôi chỉ muốn... tôi muốn được ở bên cạnh em, Ji-heon."
Gió cuốn theo những lời nói đầy ý nghĩa, khiến Ji-heon chợt nhận ra rằng, sau tất cả, tình cảm từ quá khứ có thể vẫn còn đọng mãi trong họ.