Một buổi tập piano bình dị tại phòng thực hành của trường, Su Yeon cảm thấy bản thân lại một lần nữa bị bao phủ bởi cảm giác hoang mang. Đôi tay mà cậu vẫn tin tưởng mãi mãi, đóng băng ngay lúc cần thiết. Su Yeon không thể điều khiển chúng, không thể chạm vào những phím piano như ý muốn. Ôm đầu vào lòng, cậu nhận ra rằng sự sợ hãi đã từng bước dồn nén tâm hồn mình đến tận cùng.
Hae Su đứng ở cửa phòng, tò mò nhìn Su Yeon từ xa. Cậu không thể ngờ rằng người bạn mới quen chỉ sau vài lần gặp mặt mà lại mang trong mình bi kịch đầy bi thương đến như vậy. Hae Su từng tự trải qua những mất mát và tổn thương, hiểu rõ giọt nước mắt hòa lẫn trong nốt nhạc buồn. Anh quyết định bước vào phòng, không cần bất cứ lời giới thiệu nào, bàn tay vững chắc của anh chạm vào tay cậu để cùng nhau đặt trái tim trên những phím đen trắng huyền bí.
Nhưng mọi chuyện không diễn ra như Hae Su dự đoán. Dù cố gắng tạo điều kiện cho Su Yeon hồi phục, mỗi cử chỉ quan tâm đều nhận lại sự xa lánh từ phía cậu. Su Yeon cứ lẩn tránh, nhưng Hae Su không ngừng tiến về phía trước. Định mệnh giữa hai con người, từ hai thế giới khác biệt, hòa quyện trong bản hòa âm đầy xúc cảm và tâm hồn. Hae Su không chỉ là người giúp Su Yeon thoát khỏi nỗi sợ sân khấu, mà còn là người giúp cậu tự tin bước tiếp, khám phá những khả năng mới mẻ mà trước đây Su Yeon chưa bao giờ dám mơ tới.