Trong bóng tối u tối của căn phòng giam cầm, Seo Tae Yoon ngồi co ro trên giường một cách mệt mỏi. Ánh đèn mờ ảo phản chiếu từ bên ngoài cửa sổ làm bóng lên gương mặt xanh xao của cậu. Cậu khẽ lẩm bẩm với chính bản thân mình về sự thấu hiểu và hy vọng cuối cùng bị phá hủy.
Đột nhiên, cánh cửa phòng bị mở cắt lẹp, ánh sáng bao tràn vào, và từ bóng tối ẩn mình hiện ra một hình ảnh quen thuộc - giám đốc Park Jae In. "Tae Yoon, đây là cơ hội cuối cùng cho cậu," anh ta nói với giọng điềm tĩnh nhưng mang theo một ánh nước lạnh. "Chấp nhận đi, và cậu sẽ được tự do."
Mắt cậu nhìn theo dõi từng cử động của Jae In, cảm thấy sự chết chóc và bí ẩn trong đôi mắt ấy. "Tôi sẽ không chấp nhận," Tae Yoon tỏ ra kiên quyết, dù trong lòng cậu biết rằng không có lựa chọn nào khác.
Park Jae In bỗng nhiên cười, một nụ cười cay đắng và đầy ám ảnh. "Tôi biết cậu không thể từ chối. Đời sống của cậu dựa vào quyết định của tôi." Lời đe dọa đó như một chiếc gươm sắc bén đâm vào tâm hồn của Seo Tae Yoon, khiến cậu bất lực và đau đớn.
Nhưng rồi một chi tiết bất ngờ, một sự thay đổi đột ngột đã xảy ra, thay đổi hoàn toàn bản chất của cuộc chơi này. Và điều này, liệu có thể thay đổi số phận của cả hai hay không?