Trên con đường phẳng lặng, Yooseong bước đi trong cô đơn. Khuôn mặt anh trở nên nhợt nhạt hơn bao giờ hết, ánh mắt mờ nhạt như muốn chìm vào bóng tối vô tận. Mirinae, người bạn thân thiết của anh, cũng không còn ở bên cạnh, chỉ còn lại một mình Yooseong đối diện với cuộc sống đầy gai góc.
Mọi thứ dường như đã thay đổi kể từ khi cậu sao băng Yooseong tỏa sáng. Được lòng mọi người, anh trở thành tâm điểm của sự chú ý, nhưng đồng thời cũng trở nên xa xôi và lạ lẫm hơn bao giờ hết. Khoác lên mình chiếc áo khoác dày cùng với cơn mưa dày đặc, Yooseong nhìn lên bầu trời đầy mây đen, cảm thấy mình đang bị lạc trong một thế giới hoàn toàn mới.
Nhưng rồi, trong một phút giây, cơn mưa băng bắt đầu rơi từ trên cao. Những tinh tú lấp lánh như muốn làm sáng tỏ bầu trời ảm đạm. Yooseong chợt nhận ra rằng, dưới tầng băng giá ấy, đó chính là Mirinae, người bạn đã bị anh lãng quên.
"Mirinae, em ở đâu thế?" Yooseong hét lên trong cơn mưa sao băng.
Nhưng Mirinae chỉ cười ngạo mạn, "Anh nghĩ rằng, em sẽ ở mãi trong cái bong tối mà anh đã tạo ra sao? Không, anh ơi. Em đã trở thành bản thân mình, một bình minh rực rỡ giữa bầu trời tăm tối của anh."
Những lời đónh thức ý thức trong tâm hồn Yooseong. Anh nhận ra rằng sự tham lam của mình đã khiến anh mù quáng, không nhìn thấy điều quý giá ngay trước mắt. Và từ đó, Yooseong đã bắt đầu hành trình chinh phục lạc quan mới, với Mirinae bên cạnh, họ sẽ cùng nhau vượt qua mọi khó khăn, tìm lại tia sáng cho cuộc đời của mình.