Iki luôn cảm thấy áp lực từ việc phải che giấu bản thân mỗi ngày. Tình cảm dành cho Harutora trong lòng cậu dường như không thể gượng ép được. Đây là một tình yêu cấm kỵ, một sự tương phản hoàn hảo giữa ánh sáng và bóng tối.
Harutora, một cậu học sinh năm nhất ngây thơ nhưng tràn đầy năng lượng, từ ngày đầu tiên đã chững chạc và tự tin bày tỏ tình bạn đúng nghĩa đến Iki. Và càng ngày Iki dần nhận ra rằng, dưới lớp vỏ bề ngoại nheo nhóc, Harutora là một người với trái tim ấm áp và tấm lòng rộng lượng.
"Harutora à, sao anh lại dành nhiều thời gian cho câu lạc bộ như vậy?" Iki bỗng hỏi một cách tò mò, ánh mắt chăm chú nhìn vào chàng trai đang vun đắp cho đội bóng trường.
Harutora cười nhẹ, ánh mắt lấp lánh: "Vì...đây là cách để tôi từng bước chứng minh cho mình và cho mọi người rằng, tôi không quan trọng là ai hoặc oriental của ai. Tôi chỉ muốn mọi người nhìn mình qua con đường mà tôi đã đi, không phải qua cái mắt của thị phi hay định kiến"
Iki nhận ra rằng, tình yêu không bị hạn chế bởi giới tính hay bất kỳ rào cản nào khác. Và trong sự ấm áp của tình bạn, cậu trong thấy niềm hy vọng tượng lại từng ngày. Đã đến lúc cậu tự tin bước ra ánh sáng, để tìm cho mình một cái nhìn mới về hạnh phúc và tự do.