Khi nghe câu hỏi của Inukai, Fujinaga ngớ người, ánh mắt trao nhìn đầy bối rối. Trái tim cậu đập nhanh, ý nghĩ không kiểm soát được bắt đầu bộc lộ. Trước mắt, mảnh kí ức về bộ phim người lớn vẫn còn rõ ràng, những hình ảnh khiến cậu mất bình tĩnh. Nhưng đằng sau vẻ bề ngoài kiên cường là một trái tim run rẩy, đang vùng vẫy trong biển cảm xúc mơ hồ.
"Inukai… Tôi…" Fujinaga lắng nghe tiếng thở của chính mình, từng hơi thở trở nên vô cùng nhấn chìm dưới sự căng thẳng. Nhưng rồi, cậu nhận ra rằng việc giấu giếm và tự kiềm chế không phải lúc nào cũng là lựa chọn đúng đắn. Đứng trước Inukai, cậu quyết định mở lòng, thấu hiểu và chia sẻ những gì đang khám phá từ bên trong.
"Thật ra… Đó không phải là suy nghĩ của tôi..." Fujinaga lên tiếng, lời thoại dần trở nên rõ ràng hơn. "Tôi bị sốc từ khi xem bộ phim đó, nhưng không phải vì tôi hứng thú… Mà là vì tôi cảm thấy hối hận và lo lắng về sự đối xử thiếu tôn trọng đó. Tôi muốn sống theo chuẩn mực và đạo lý gia đình, không phải vì cảm hứng hoặc hứng thú cấp kỳ nào khác."
Inukai lắng nghe, ánh mắt anh sáng lên một cách khâm phục. Anh đưa tay vươn ra, đặt nó lên vai Fujinaga với sự ấm áp của sự đồng cảm. "Tôi hiểu rồi, Fujinaga. Mong sao chúng ta có cơ hội hiểu rõ hơn về nhau."
Cả hai cùng nhau bước vào một hành trình khám phá, không chỉ về tình cảm lãng mạn, mà còn là về sự thấu hiểu đến từ sâu thẳm trong lòng mỗi con người. Đó không chỉ là sự vạch trần sự trong sáng, mà còn là hành trình tìm kiếm bản thân và hiểu rõ nhau hơn, từng ngày từng ngày.