Trong một buổi tối tĩnh lặng, Jung Pureum đứng trước cửa phòng khám Đông y của Moon Yeongha, ánh đèn lung linh phản chiếu trên bề mặt tráng gương của bảng hiệu "Đông Y Minh Quân". Cậu đợi đến rìa đường, không dám bước vào, trái tim đập loạn nhịp trong ngực, bởi đây là lần đầu tiên cậu sẽ gặp người anh hàng xóm có vẻ ngoài lạnh lùng nhưng lại ẩn chứa tâm hồn đằm thắm - Moon Yeongha.
Bước chân đến gần, Pureum liếc nhìn vào cửa sổ nhỏ, thấy ánh sáng từ bên trong phòng khám chiếu ra ngoài, như một điểm tỏa sáng trong cõi đời tăm tối của cậu. Anh ta cầm trên tay một ống nghiệm, gắt gao tập trung vào từng đường nét, từng hạt thuốc. Một xúc cảm bất ngờ dâng trào trong Pureum, cậu không thể rời mắt khỏi hình ảnh ấy, người mà cậu ngày đêm suy tư.
Đột nhiên, tiếng trầm bên tai khiến Pureum giật mình, Moon Yeongha đã xuất hiện ngay phía sau cậu, ánh mắt nghiêm túc nhưng ẩn chứa điều gì đó khó đoán. "Chúc em có lễ tốt yêu cầu, cậu Jung Pureum," anh nói, giọng điệu nhấn nhá. Pureum ngước mắt lên, trái tim càng thêm loạn nhịp. Dường như không thể kiềm chế cảm xúc, cậu lẩm bẩm "Anh phải chịu trách nhiệm với em..."
Moon Yeongha không ngần ngại, nhìn thẳng vào mắt Pureum, rồi thản nhiên đáp, "Anh biết rồi, anh sẽ chịu trách nhiệm. Nín khóc đi." Câu trả lời đến nhanh quá đột ngột, cậu không kịp phản ứng, chỉ cảm thấy tim mình rộn ràng hạnh phúc. Mọi suy nghĩ, mọi lo sợ vụn vỡ chỉ biến mất, thay vào đó là niềm vui phơi phới trong lòng Jung Pureum - cậu đã có được Moon Yeongha, người mà cậu yêu thầm suốt mười năm qua.