Trong bóng tối của hội trường vắng vẻ, Sora nhìn chầm chầm vào sân khấu. Ánh đèn mờ ảo như đang tạo nên một thế giới riêng, nơi mà Naoharu đang tỏa sáng như một vì sao lạc quan. Cuộc sống đã đưa họ đến với nhau một lần nữa, nhưng cảm xúc trong Sora không dừng lại ở sự hoài niệm đơn thuần.
Khi âm nhạc bắt đầu phát ra, những kí ức rắn rỏi như những tia sáng trong đêm tối bắt đầu hiện về. Sora nhớ rõ khuôn mặt trẻ trung của Naoharu, giọng hát đầy cảm xúc và ánh mắt đầy nhiệt huyết. Khoảnh khắc đó, những cảm xúc rối ren, những ước mơ tuổi trẻ bỗng trỗi dậy trong trái tim Sora.
Trải qua bao năm tháng vắng bóng, Naoharu vẫn giữ nguyên vẻ đẹp lãng mạn và sức quyến rũ đầy mê hoặc. Sora nhận ra rằng, tình cảm của mình dành cho Naoharu không phải chỉ là ngưỡng mộ từ xa, mà còn là điều gì đó sâu thẳm hơn, là tình yêu chân thực.
Và rồi, trong hạnh phúc trở lại, có bao giờ họ biết rằng, họ chỉ mới bắt đầu một chặng đường dài đằng đẵng? Những khó khăn, thử thách và hiểm nguy đang đợi họ phía trước, nhưng chỉ cần có nhau, Sora và Naoharu tin rằng họ sẽ vượt qua mọi khó khăn để đi đến hạnh phúc cuối cùng của họ.