Trên bãi biển hoang sơ, ánh nắng mặt trời chiếu rọi xuống làn da trắng mịn của hai người đàn ông trẻ. Người một đứng bơi ra biển sâu, nổi bật giữa dòng nước xanh ngọc, còn người kia đứng dưới bờ cát, đôi mắt đầy ánh sáng nhìn theo từ xa.
Trong tim hắn, cảm xúc trái ngược nhau tranh giành khuất phục. Mãi mãi là một từ quá xa xôi với hắn, và cũng chính từ đó khiến hắn không dám thú nhận tình cảm của mình. Hai con người, hai số phận, điểm giao nhau tại biển khơi xanh thẳm, nơi mà mọi nguyện vọng và khát khao trỗi dậy mạnh mẽ nhất.
Làn nước biến đổi thành tấm gương phản chiếu hình bóng thân thể mạnh mẽ của họ. Những đợt sóng nhấp nhô nhẹ nhàng như lời thì thầm, kể lể về những khát vọng không thể diễn tả thành lời. Hắn biết rằng mình yêu người kia, nhưng lại không dám bước tiếp về phía trước. Nhưng mỗi bước chân mình rồi cũng sẽ buộc phải tiến lên.
Và rồi, một ánh sáng từ phía dưới bờ biển chiếu lên, thu hút anh nhìn của người đứng trên biển. Hắn không thể nào tin được vào những gì đang xảy ra trước mắt. Ánh sáng lan tỏa, ấn định một liên kết vĩnh cửu giữa họ, đánh thức những tâm hồn lạc lối, cực kỳ phi thường và mãnh liệt.
"Hãy bước về phía em," người đứng trên bờ kêu to, giọng nói ngập tràn niềm tin và ánh sáng. "Chúng ta sẽ bắt đầu một cuộc sống mới, không còn phải chạy trốn nữa."
Người trên biển, bơi về phía người kia, nhìn thấy đôi mắt ấm áp của người mình yêu thương. Họ không thể cùng bên nhau mãi mãi trên biển xanh bao la, nhưng tình yêu của họ sẽ sống mãi trong hồn người, biến thành một hành trình vĩnh cửu nhìn về phía trước, không gì có thể ngăn cản.