Trái tim Jian đau nhói, cảm giác như bị xé toạc khi bước vào phòng bệnh và nghe tiếng phun xịt của dung dịch cồn pha loãng. Hwan, người mà anh yêu thương nhất đang nằm yếu ớt trên giường bệnh, gương mặt nhợt nhạt và tràn ngập trong mùi máu khó chịu.
Không khí trong phòng tĩnh lặng, chỉ có tiếng chuẩn bị của y tá đang chuẩn bị thay băngage cho Hwan. Jian không thể nào rời mắt khỏi người kia, người đã đem đến cho anh tất cả niềm vui và hạnh phúc trong thời gian qua.
Khi Hwan mở mắt ra, ánh mắt uể oải của anh nhìn vào Jian, nhưng sự lạnh lùng và xa cách trong ánh nhìn ấy khiến Jian ngỡ ngàng. "Hwan, anh sao vậy?" Jian hỏi với giọng run run, nhưng nhận được một câu trả lời cay đắng: "Tránh ra. Mùi Omega kinh tởm quá."
Một lời nói không bao giờ mà Jian từng nghĩ đến. Hwan, người mà anh từng nghĩ sẽ mãi bên cạnh tựa như một viên kẹo bạc hà ngọt ngào, bây giờ lại trở nên lạnh lùng và khinh thường. Jian không thể tin vào điều mình nghe thấy, không thể tin vào việc người mình yêu thương đã thay đổi đến thế.
Câu chuyện tình yêu đầy bi kịch của Jian và Hwan đã bắt đầu một chặng đường mới, nhưng liệu tình yêu có vượt qua được thử thách của số phận hay sẽ tan vỡ dưới gánh nặng của hiểu lầm? Bí mật nằm trong quá khứ Hwan dần dần được bộc lộ, khiến cả hai phải đối diện với sự thật đau lòng và chấp nhận hoặc từ bỏ tình yêu một lần nữa.