Trên bàn ăn đầy những chiếc đĩa sứ hoa văn cổ, Hwan Woon-ryong và Beom Pung-ho đối mặt nhau với ánh mắt căng thẳng và khó chịu. Họ vừa nhận được thông báo từ giám địa rằng người ta đã tận mắt chứng kiến Beom-hae, đứa trẻ nghịch ngợm khiến cuộc sống của họ bị đảo lộn.
"Woon-ryong, chúng ta sẽ làm sao đây? Chúng ta không thể cùng nhau nuôi dạy một đứa trẻ! Điều này quá điên rồ!" Pung-ho không kìm được giọng phẫn nộ.
Woon-ryong nhìn Pung-ho với ánh mắt nghiêm túc. "Chúng ta đã từng đối đầu với nhau suốt bao nhiêu năm, liệu chúng ta có thể đồng lòng để nuôi dạy một đứa trẻ?"
Nhưng định mệnh dường như đã định sẵn cho họ phải đối mặt với thử thách này. Khi Beom-hae bước vào căn phòng, nụ cười hiền lành trên khuôn mặt nhỏ bé, Woon-ryong và Pung-ho không thể kìm lòng trước vẻ đáng yêu của cậu bé.
Dần dần, qua những khoảnh khắc gần gũi khi cùng nhau chăm sóc Beom-hae, những giọt nước mắt tiếp theo không còn là dấu hiệu của sự thù hận mà là biểu hiện cho tình yêu và trách nhiệm. Họ bắt đầu nhận ra rằng, dưới lớp bề ngoài cao ngạo và cứng đầu, họ cũng là những con người có trái tim ấm áp và đáng yêu.
Mỗi ngày trôi qua, Woon-ryong và Pung-ho không chỉ học cách làm cha mẹ mà còn học cách tha thứ và đồng cảm. Những vấn đề quá khứ dần trở nên nhỏ bé trước tình yêu lớn lao dành cho Beom-hae. Họ không chỉ đang nuôi dưỡng một đứa trẻ, mà còn đang nuôi dưỡng tình yêu và sự nhân văn trong tim mình.
Cuối cùng, Hwan Woon-ryong và Beom Pung-ho không chỉ trở thành cặp đôi "ông bố trong mơ" nhưng còn là biểu tượng của sự hoà bình và hòa giải giữa hai thế giới tội phạm. Và tất cả bắt đầu từ sự hòa hợp của một đứa trẻ mang tên Hwan Beom-hae.