Woo Shin đứng trước cánh cửa nhà, ánh mắt trầm ngâm nhìn Jae Hyuk ngồi lười biếng trên sofa, mái tóc rối bù, ánh mắt mờ nhạt không chút sự quan tâm. Cảm giác xao động từ quá khứ trỗi dậy trong tâm trí cậu, nhưng màu xanh lờ tóc bạch của Jae Hyuk đã khiến hình ảnh anh chàng từng đầy năng lượng, tỏa sáng xưa kia hoàn toàn biến mất.
“Tại sao anh lại đột ngột xuất hiện ở đây?” Woo Shin không giấu được sự khó chịu trong giọng điệu.
Jae Hyuk chỉ nhún vai nhạt, "Nhà hắn bị ngập nước rồi, thiếu chỗ ở nên đành qua đây."
Những từ đó như một cú sốc trong tâm trí của Woo Shin. Liệu đó có phải lý do duy nhất khiến Jae Hyuk tìm đến hay còn điều gì đằng sau? Vài ngày sau, cậu phát hiện ra một chiếc guitar điện cũ kỹ, bụi bặm, giấu ở góc tủ. Jae Hyuk đã từng tỏ ra chẳng quan tâm đến bất cứ điều gì, nhưng sao lại cất giữ một món đồ tưởng chừng vô dụng này?
Rồi một buổi tối, Woo Shin đi ngang qua phòng của Jae Hyuk, nghe thấy tiếng nhạc phát ra từ chiếc guitar cũ. Đôi mắt anh chàng nơi đó tỏa sáng, tâm hồn trầm lắng dường như được giải phóng qua những âm nhạc. Lần đầu tiên từ khi gặp mặt, Woo Shin nhìn thấy một Jae Hyuk khác lạ - đầy sức sống, đầy chất Rock n’ Roll.
Và từ đó, mối quan hệ giữa họ bắt đầu thay đổi. Jae Hyuk không còn chỉ là kẻ ăn bám lười biếng, mà là người biết đến Woo Shin những khía cạnh mới, giúp cậu thấy nhận ra sự thú vị và sâu sắc đằng sau lớp vỏ tàn nhẫn mà anh ta vẫn giữ lấy. Còn Woo Shin, anh chàng đã bắt đầu hiểu ra rằng, không phải mọi người đều như vẻ bề ngoài của họ.
Với âm nhạc, Jae Hyuk đã mở ra một cánh cửa mới, mời Woo Shin cùng bước qua để khám phá những khả năng và ước mơ mà cậu từng dựng nên và chôn vùi sau nhiều năm. Hai trái tim, từ hai thế giới đối lập, bắt đầu hòa mình vào nhau, tạo nên một điểm sáng đầy hứa hẹn trong cuộc sống của họ.