Hanazawa Masamune không thể tin vào tai mình khi Natsuki đột ngột tuyên bố: "Tôi muốn mời anh đi hẹn hò." Sự ngạc nhiên và bối rối trong anh tràn ngập khi anh nhìn chằm chằm vào ánh mắt đầy quyết định của Natsuki. Đứng giữa căn bếp nhỏ, hơi nước từ xôi chiên vẫn ngưng trên bờ miệng, Hanazawa cảm thấy mình như một chiếc cỗ xe cũng đã tắc đường.
Natsuki không chần chừ, tiếp tục: "Tôi biết mình chưa từng nghĩ về việc này trước đây, nhưng từ sau buổi đầu tiên ở đây, tôi cảm thấy mình không thể rời xa anh."
Hanazawa không biết phải trả lời thế nào. Trong khoảnh khắc im lặng, anh nhận ra rằng cảm xúc mà anh dành cho Natsuki không chỉ dừng lại ở việc thích ăn món ăn của cậu. Có một điều gì đó ấm áp và ngọt ngào hơn trong tâm trí anh mỗi khi nhìn thấy Natsuki.
Mặc cho những hoài nghi và tâm lý phức tạp đang nhen nhóm trong lòng, Hanazawa đặt nắm tay lên vai Natsuki. "Em muốn hẹn hò với anh?" Anh hỏi, giọng điệp trá đầy bất ngờ.
Natsuki gật đầu với một nụ cười xinh đẹp. "Vâng, em muốn."
Nhìn vào ánh mắt sáng ngời của Natsuki, Hanazawa hiểu rằng có lẽ đây chính là định mệnh của họ. Hai trái tim gặp nhau không chỉ qua món ăn, mà còn qua tình cảm mà họ dành cho nhau. Và từ ngày hôm đó, bắt đầu một chuyện tình ngọt ngào, được đánh đổi bằng tất cả những cảm xúc chân thật và tình yêu chan chứa.