Anh chàng Baek Seon Woo đứng trước Yoo Jeong, ánh mắt đầy bi ai nhưng cũng không kém phần quyết liệt. Cậu quyết định đối diện với thực tại, không thể để tình cảm dằn vặt mình nữa.
"Yoo Jeong, tôi không cần phải giữ ngọn lửa yêu thương này cô đơn nữa. Tôi muốn biết, sau tất cả những năm tháng, cậu còn có cảm xúc với tôi không?" Seon Woo lên tiếng, giọng điệu đầy sức mạnh.
Yoo Jeong nhìn Seon Woo, đôi mắt nhòa đi với vẻ mặt không rõ ràng. "Tôi... tôi không biết phải nói sao. Anh đến như một cơn gió nhẹ, từng chạm vào cuộc sống của tôi, nhưng sau đó tàn nhẫn rời đi. Anh tự giác chứ?" Yoo Jeong trả lời, giọng nói khẽ run rẩy.
Seon Woo bất ngờ. Ôm Yoo Jeong vào lòng, anh nói, "Đừng trách anh, Yoo Jeong. Anh không thể nào quên được cậu. Mỗi đêm, mỗi khoảnh khắc anh đều chỉ thấy hình bóng của cậu."
Những lời này làm cho Yoo Jeong trăn trở, trong lòng cậu lên bùng lên một cảm xúc lâng lâng mà cậu không thể kiềm chế. Cậu đưa môi đến hôn Seon Woo, một cách say đắm.
Từng cánh cửa hồi ức mở ra, những bí mật kín đáo bắt đầu hé lộ. Tình yêu đôi lứa đã đen trắng đan xen giữa tiếc nuối và hy vọng. Hai trái tim cuối cùng đã tìm thấy nhau giữa biển cảm xúc đảo lộn. Họ không còn phải chờ đợi nơi đây, bởi tương lai đã mở ra trước mắt, mời gọi họ bước tiếp, bên nhau.