Trên chiếc giường lạnh lẽo, ánh đèn yếu ảo diệu chiếu sáng góc phòng, tạo nên một bầu không khí huyền bí. Kwon Tae Shin nằm nghiêng vuốt nhẹ mái tóc đen dài óng ả của Lee Won Woo, ánh mắt hắn đầy ám ảnh nhìn cậu trẻ từng hơi thở nhẹ nhàng.
"Cậu không thể chạy thoát khỏi tôi được đâu, Won Woo," Tae Shin thì thà thốt, giọng điệu dịu dàng nhưng ẩn chứa một sức mạnh khó lường nào đó.
"Anh tới đây với lí do gì? Từ đầu đến giờ, tôi chẳng là gì đối với anh cả," Won Woo cố gắng giữ cho giọng nói của mình không run rẩy.
Tae Shin không liếc mắt, đôi môi mỏng màu hồng nhè nhẹ cong lên, đôi mắt sâu thẳm như hố đen càng khiến Won Woo mất tự tin. "Vì anh đã nhận ra rằng, có một điều gì đó đặc biệt ở cậu, Won Woo. Anh không thể rời xa cậu được nữa."
Won Woo nhấp mạnh vào cốc rượu trên bàn, ánh mắt nghi ngờ và hoang mang. Anh đã từng nghĩ quá chán chường, không thể tin rằng anh sẽ bị cuốn vào vòng xoáy tình cảm với một người đàn ông lạ lẫm đến như vậy.
Tae Shin đứng dậy, bước lại gần Won Woo, vươn tay ôm cậu vào lòng. "Hãy để anh chữa lành những vết thương trong tâm hồn của cậu, Won Woo. Anh hứa sẽ không làm cậu buồn nữa."
Nhìn vào đôi mắt đầy nhiệt huyết của Tae Shin, Won Woo cảm thấy mình như được hồi sinh, trái tim nhói đau giờ đây trở nên ấm áp và yên bình hơn bao giờ hết.
Và từ đêm đó, cuộc sống của họ bắt đầu thay đổi, những cảm xúc lạ lẫm nhưng ngọt ngào dần trỗi dậy trong trái tim hai người, tạo nên một mối quan hệ hợp đồng đầy bất ngờ và đầy biến động.