Dawn đang đứng trước bức tường cao không lối thoát, duy chỉ là một cái mê cung tăm tối đầy rẫy bí ẩn. Heims, người mà anh đã trao trái tim, nay là kẻ giết cha mẹ anh. Cảm xúc trong Dawn như một trận sóng thần, dấy lên những cảm xúc tuôn trào không kiểm soát.
"Vì sao, Heims? Vì sao anh lại làm như vậy?" Dawn cố gắng kiềm chế cơn giận, nhưng không thể. Ánh mắt anh nhòe đi trong lệ, không tin vào sự thật đau lòng trước mắt.
Heims không hề tránh né, bộ mặt lạnh lùng không một chút hối lỗi. "Tôi đã làm như vậy để bảo vệ bí mật của gia tộc chứ không phải vì anh, Dawn. Gia tộc của anh đúng là có nhiều bí mật đen tối, và tôi chỉ thực hiện nhiệm vụ mà thôi."
Những lời của Heims như mũi tên đâm thẳng vào tim Dawn. Anh ngã gối xuống đất, bát khóc giữa sự hoang mang và tuyệt vọng. Câu chuyện tưởng chừng đầy hạnh phúc giờ đây biến thành một ác mộng đẫm máu.
"Tôi sẽ không tha thứ cho kẻ giết cha mẹ, Heims. Dù cho anh có là ai đi chăng nữa, tôi cũng sẽ đưa anh ra ánh sáng để toàn bộ thế giới biết đến tội ác của anh." Ánh mắt của Dawn đầy quyết tâm, không còn chút hi vọng hay lẽ phải. Anh quyết định sẽ đối mặt với sự thật, dù đau đớn thế nào đi nữa.