Hye-sung cảm thấy mình như đang đi vào một cơn ác mộng khi nhìn thấy Jung-Won đang say xỉn ngả ngồi trên ghế dựa, miệng cười như một đứa trẻ. Những lời nói truyền tai của những người bạn cùng lớp về mình như một đòn đau tận tâm. "Em ta quả thực xấu hổ với vóc dáng này", Hye-sung nhìn vào bản thân mình, nhấm nháp vào cốc trà trên tay mình.
Vào ngày hôm sau, quyết định nhen nhóm ấy chuyện giảm cân từ đêm trước, Hye-sung bắt đầu chế độ ăn kiêng mà không nói một lời nào với Jung-Won. Đôi khi, cậu thậm chí tự hỏi liệu Jung-Won có yêu một cô gái mập mạp như mình không? Liệu tình yêu của họ có thể vượt qua trở ngại về vóc dáng?
Thế nhưng, bí mật sẽ mãi là bí mật. Và trong một buổi tiệc tùng táo bạo, khi mọi người đều trong trạng thái say sưa, Jung-Won bất ngờ áp sát Hye-sung từ phía sau, ôm chầm lấy cả thân hình tròn trịa của cậu. "Anh không muốn em giảm cân đâu, em ạ. Anh yêu cơ thể của em như vậy rồi." Tiếng nói đầy quyết tâm của Jung-Won như một lời thề non hẹn biển, khiến trái tim Hye-Sung tan chảy.
Những lời yêu thương đầu tiên của Jung-Won, không phải đối với một cô gái mảnh mai lẻ bóng, mà là cho một cậu bé lùn mập đầy tự ti. Hai người họ cùng nhau tìm ra sự hoàn hảo trong sự khác biệt, và câu chuyện của họ bắt đầu bội phần thú vị hơn bao giờ hết.