Trên tấm bảng thông báo, bức hình chụp Saeki và Himuro trong một tình huống vô cùng tình cảm gây nhiều sự chú ý cho nhân viên văn phòng. Một màn cãi vã khốc liệt nổ ra giữa hai người nhưng không ai biết rằng đằng sau những cử chỉ dữ dội đó là sự căng thẳng của tình yêu bị bỏ lơ.
"Anh có biết làm như vậy làm em cảm thấy thật tồi tệ không sao?" Saeki nói, ánh mắt sâu thẫm lộ rõ nỗi lòng.
Himuro ngơ ngác nhìn Saeki, không thể từ chối sự thật mà họ đã giấu kín suốt thời gian dài. "Em không nghĩ rằng chúng ta nên tiếp tục như thế này. Chúng ta đều biết mình là bạn tình, nhưng không dễ dàng bỏ qua cảm xúc thật của mình."
Hai người đều cảm nhận được sự lạnh lùng và thiếu hụt trong quãng thời gian dài qua và giờ họ phải đối mặt trực diện với những cảm xúc mơ hồ. Tuy nhiên, khi Himuro dần đưa tay nắm lấy tay Saeki, ánh mắt của anh ánh lên tia hy vọng.
"Chúng ta không thể tiếp tục lừa dối bản thân và nhau. Đúng không, Saeki?" Himuro nói, âm thanh êm đềm nhưng ẩn chứa sự quyết đoán.
Một tia nắng len lỏi qua cửa sổ, nắm lấy bàn tay của họ, tạo nên một không gian yên bình nhưng đầy áp lực. Trước sự thật khó tránh này, họ phải đứng dậy, đối mặt và đưa ra quyết định cuối cùng để giải thoát cho cả hai con tim.